Trong số hàng trăm nhạc sĩ nổi tiếng của nhạc vàng miền Nam trong 20 năm phát triển, có một nhạc sĩ để lại bao nhiêu niềm nuối tiếc vì đã qua đời quá sớm. Nếu không, có lẽ gia tài âm nhạc của ông sẽ còn nhiều nữa, đó là Dzũng Chinh, nhạc sĩ mặc áo lính đã hy sinh trên trận tiền ở tuổi  28, chỉ kịp để lại cho đời 1 vài bài hát, nhưng đều bất hủ: Những Đồi Hoa Sim, Tha La Xóm Đạo, Lời Tạ Từ, và 1 bài hát nữa rất hay nhưng ít người biết, đó là Đêm Dài Chưa Muốn Sáng, xin được giới thiệu đôi nét về ca khúc này sau đây.

Nhạc sĩ Dzũng Chinh

Ca khúc này nằm trong danh sách bài hát bị thất truyền đáng tiếc nhất. Kể từ khi nó được ca sĩ Hoàng Oanh hát cách đây hơn 50 năm, thì không có bất kỳ 1 ca sĩ nào khác hát nữa. Cho đến năm ngoái – 2019, cũng chính ca sĩ Hoàng Oanh mới thu âm lại Đêm Dài Chưa Muốn Sáng trong CD Những Đồi Hoa Sim do Tinh Hoa Hải Ngoại sản xuất, và được đăng tải lên kênh YouTube của Hoàng Oanh trong mini album Trên 4 Vùng Chiến Thuật. Như vậy cho đến nay, hình như bài hát có lời nhạc rất hay này chỉ có 2 bản thu âm, mời các bạn nghe lại 2 phiên bản này sau đây:


Click để nghe bản thu âm trước 1975


Click để nghe bản thu âm năm 2019 (nghe từ phút 5:33)

Từ nghìn năm trước đất mòn nào đưa
Tiếng gọi Trường Sơn theo bóng tối tuổi gầy mòn

Những lời, lời từ ly chưa hết đêm dài chưa hết những ngày là ngày vui
Gió Thu sao chậm đến lửa chưa tắt để không hết đêm tàn canh
Xuyên lá rừng trăng gục xuống trăng đẫm máᴜ
Và rồi họ về đây, về đây trong gió bụi vây quanh

Từ đó lửa binh khói đã xô cuốn ngửa nghiêng mái tranh hiền hoà ngày nào
Trường Sơn vì không chối lời xưa ấy người đi đã quên lời hẹn ngày về

Từng biết bao anh hùng đem máᴜ rửa thù nhà
Dâng cả cuộc đời trai một bầu trời uy linh kia hề nhòa lời thề xưa
Thế rồi từng đoàn trai đi vượt lên đồi núi
Đường trên đá, đường tăm tối, đèo cao dốc thăng trầm chạy mịt mùng
Nhìn qua từng trang sử còn ghi nét vàng son núi Lam ngày nào quật cường

Liều thân nơi sa trường, manh áo nhuộm bụi đường
Cây lá bạc màu xanh, một lời nguyền hy sinh chưa hề nhoà ngoài trời quên
Muôn đời mối tình quê hương

Từng người xưa khuất đất mẹ gầy khô
Núi chập chùng xa trong nắng cháy phủ bụi mờ

Mấy mùa mùa đợi mong, mai nở ven rừng,
Xuân đến bao giờ người nào hay
Lắng nghe chim rừng hát giọng ai oán trường bi khúc dâng chàng trai
Thôi hết rồi ai còn đó ai ngã xuống
Ngày nào nhìn con đi, mẹ ơi sương ướt thấm làn mi

Lửa cháy, lửa lên ngun ngút, sáng rực trời, sáng cả nghìn thu
Lửa cháy, lửa chưa muốn tắt, nhưng nào cháy được trái tim chàng trai
Dâng đất mẹ cả cuộc đời trong sạch

Núi nghiêng nghiêng đường dốc Trường Sơn hỡi từng chứng kiến bao nghìn nay
Bao thế hệ không từ chối cho nghìn trước
Và rồi họ vùng lên một đêm mưa bão về Trường Sơn

Đường tối tăm mịt mù, sương xuống phủ ngập trời
Nghe suối hờn từ xa, trời cuồn cuộn mây tan trên sườn đồi
Trường Sơn nằm dài hiên ngang…

Nếu nghe lại bài hát, đọc lại lời nhạc này, có thể thấy dường như Đêm Dài Chưa Muốn Sáng chỉ dành riêng cho tiếng hát Hoàng Oanh, vì ở đầu và xen kẽ giữa bài hát là những đoạn ngâm thơ, là sở trường của cô. Bài hát cũng có nhiều chỗ phải ngân nga rất hợp với Hoàng Oanh, nếu là ca sĩ khác thì khó có thể hát thành công được.

Đêm Dài Chưa Muốn Sáng giống như là một sử ca về người lính, với thời lượng nhạc rất dài, không khác nào một bài trường ca. Là một người lính trực tiếp lăn lộn nơi sa trường, nhạc sĩ Dzũng Chinh như là viết tự truyện về nghiệp lính của mình bằng ca khúc. Bài hát có nhiều trường đoạn, lúc chậm, lúc nhanh, lúc thì bi thương, lúc thì rạo rực theo những bước đường tranh đấu của từng lớp người trai, noi gương chí hùng của nghìn xưa để cùng gìn giữ quê hương.

Đông Kha
Nguồn: nhacvangbolero.com

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here