Lần đầu tiên tôi nghe ca khúc Xin Còn Gọi Tên Nhau của nhạc sĩ Trường Sa từ tiếng hát của Lệ Thu, thật là tuyệt vời từng câu từng chữ, nữ ca sĩ đã trình bày nhạc phẩm bằng với tất cả tâm đồng tâm ý như trời sinh ra Lệ Thu để hát nhạc của Trường Sa.

Sau này tôi mới biết là bài hát được nhạc sĩ viết tặng cho nữ ca sĩ “tri kỷ” của ông: Lệ Thu – một danh ca đương thời có giọng ca kiêu sa được hằng triệu thính giả mến mộ. Họ như là một đôi Bá Nha – Tử Kỳ đã cảm nhau qua văn nghệ, lời ca tiếng hát và đôi tri âm đồng điệu này đã cho chúng ta bài ca bất hủ để đời:

XIN CÒN GỌI TÊN NHAU

Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng
Chiều đong đưa những bước chân đau mòn
Chợt nghe mùa thu bay trên trời không
Còn ai giữa mênh mông đời mình
Nỗi đau mù lấp trên tuổi thơ…

Phố vẫn hoang vu từ lúc em đi
Rồi trong mưa gió biết ai vỗ về
Bàn tay nào đưa em trong lần vui
Bằng những tiếng chim non thì thầm
Cho ngày tháng ưu phiền em quên…

Tình trong cơn ngủ mê, rồi phai trên hàng mi
Chợt khi mình nhớ về
Mộng thành mây bay đi
Còn gì trên đôi tay? nên thầm hờn dỗi mình
Cho tình càng thêm say…

Tiếng hát ru em còn nuối trên môi
Lời nào gian dối cũng xin qua rồi
Để lỡ ngày sau khi ta cần nhau
Còn nuôi chút êm vui ngày đầu
Cho mình nhớ kêu thầm tên nhau…

Có những cuộc tình không đến được với nhau, ở bên nhau đã đem lại nhiều tiếc nhớ trong giây phút nào đó khi kỷ niệm tìm về, khi nghe tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng đếm bước mòn đau dĩ vãng. Chiều đong đưa nắng vàng trải lụa nắng mùa thu lấp lối vàng úa mênh mông. Nghe lá mùa thu bay trên từng không để nghe len nhẹ nỗi quạnh hiu về quanh đời mình. Còn ai nữa không giữa trời chiều cô đơn, giữa đời tôi mênh mông. Có nỗi đau đã mù lấp dấu thiên đường tuổi thơ bỡ ngỡ…

Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng
Chiều đong đưa những bước chân đau mòn
Chợt nghe mùa thu bay trên trời không
Còn ai giữa mênh mông đời mình
Nỗi đau mù lấp trên tuổi thơ…

Thiên đường vỗ cánh chim bay – phố vẫn hoang vu từ lúc em xa. Và lòng tôi vẫn sa mạc từ ngày em bỏ lại phố vui, còn ai vỗ về những ngày mưa gió đón đưa bước nhỏ. Tay nào nắm lấy tay cùng nghe tiếng chim non thì thầm bên đường. Khi yêu đương thì đất trời mở hội, mình nào nghe trên nhánh rêu rong ngày tháng ưu phiền tiếng thở ly tan của thời gian.

Phố vẫn hoang vu từ lúc em đi
Rồi trong mưa gió biết ai vỗ về
Bàn tay nào đưa em trong lần vui
Bằng những tiếng chim non thì thầm
Cho ngày tháng ưu phiền em quên…

Có phải tình ta như đắm mê trong giấc chiêm bao đẹp, để khi tỉnh giấc chợt nghe nắng nắng phai trên hàng mi thanh xuân. Chợt nhớ chợt thương bóng hình dĩ vãng đã theo cơn mộng hóa mây bay qua. Tôi còn lại gì trên đôi tay bỏ ngõ mùa xuân dịu vợi. Càng thầm hờn dỗi mình thì tình càng đậm đà say men nồng hương ngày cũ. Càng nhớ càng say…

Tình trong cơn ngủ mê, rồi phai trên hàng mi
Chợt khi mình nhớ về
Mộng thành mây bay đi

Còn gì trên đôi tay
Nên thầm hờn dỗi mình
Cho tình càng thêm say

Còn tiếc nuối không nguôi tiếng hát mở ngọn nguồn xanh tình thơ dại thuở ban đầu. Cũng đã qua rồi lời yêu đương ngày nào dẫu có dối gian cũng đã qua rồi. Tất cả là kỷ niệm để nhớ cả đời, để lỡ ngày sau ta cần nhau nhớ nhau, vẫn còn đó niềm tin niềm vui ban đầu còn nguyên lời thương trên môi để mình kêu thầm tên nhau, gọi thầm giấc mơ tình có thật ở trên cõi đời này…

Tiếng hát ru em còn nuối trên môi
Lời nào gian dối cũng xin qua rồi
Để lỡ ngày sau khi ta cần nhau
Còn nuôi chút êm vui ngày đầu
Cho mình nhớ kêu thầm tên nhau…

Qua giọng hát của ca sĩ Lệ Thu, người nghe như hớp phải một chén rượu tình say men xa cách. Nội mỗi cái tít của ca khúc cũng đã nói lên được tình yêu mãi gọi tên dù người tình không còn cùng chung bước trên một con đường

“Tiếng hát bay trên hàng phố bâng khuâng” – Thuở ấy ca sĩ Lệ Thu thường hát ở phòng trà Tự Do, và phòng trà này không có cửa kiếng hãm thanh nên tiếng hát đã “bay trên hàng phố bâng khuâng” – là hàng phố trên đường Tự Do. Trong một lần đi ngang qua phòng trà này, chứng kiến giọng hát vang lộng của người nữ danh ca bay trên những hàng phố, chàng nhạc sĩ Trường Sa đã cảm tác để sáng tác thành ca khúc Xin Còn Gọi Tên Nhau.

Phòng trà Tự Do ở góc đường Tự Do – Thái Lập Thành (nay là Đồng Khời – Đông Du), là nơi mà tiếng hát của “mùa thu” đã “bay trên trời không”…

Và câu “chợt nghe mùa thu bay trên trời không” nếu tinh ý thì độc giả sẽ nhận ra ẩn ý của tác giả khi gọi tên của Lệ Thu là “mùa thu”. Tiếng hát của mùa thu đó đang bay trên trời không, vang vọng cả khắp không gian.

Ca sĩ Lệ Thu và nhạc sĩ Trường Sa

Từ cảm xúc tình cảm giữa tình tri âm tri kỷ, Trường Sa đã sáng tác ra bài Xin Còn Gọi Tên Nhau đã dành được tình cảm mến mộ của hằng triệu người yêu nhạc. Khi nghe những dòng nhạc trữ tình luyến thương này, ai cũng cùng có chung tâm trạng buồn thương khi có người tình bỏ ta mà đi như vậy, để rồi cùng ái mộ thêm với tác giả đã nói hộ cho lòng mình những điều sâu thẳm trong nội tâm mình không nói được. Để rồi chúng ta không thể nào quên lãng được một ca khúc tuyệt đẹp đã trở thành bất hủ, thi thoảng cùng nghe lại hay cùng cất lên tiếng hát Xin Còn Gọi Tên Nhau, nét vàng son chung thủy mà mỗi ngày mỗi phai mờ đi trên ngày tháng cuộc đời này…

Bài: TRƯƠNG ĐÌNH TUẤN
(Ghi rõ nguồn nhacvangbolero.com khi copy bài viết)

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here