Thời gian còn tuổi thơ ngây là chuỗi ngày tháng đẹp nhất trong đời, mang lại nhiều luyến tiếc và hoài niệm để các nhạc sĩ làm cảm hứng sáng tác thành những tác phẩm để đời. Nhạc sĩ Anh Việt Thu đã có ca khúc Cuốn Theo Chiều Gió viết về chuyến về thăm lại ngày thơ.

Một ngày nào về thăm đất mẹ
Đường về mưa bay giăng mắc lối đi
Còn tìm đâu xanh xanh hoa cỏ
Tìm đâu đêm đêm trăng tỏ
Tìm đâu tiếng ru vào nôi

Còn tìm đâu tìm đâu mái nhà
Còn tìm đâu ngôi trường cũ mến yêu
Còn tìm đâu mây buông tóc xõa
Tìm đâu em thơ nho nhỏ
Tìm đâu tuyết sương mẹ già

Gió cuốn nước chảy lạnh lùng
Đường xưa muôn lối biết đi tìm đâu ngày thơ
Lặng nhìn mưa mưa rơi nức nở
Mây chẳng xây thành buồn dâng dâng lên ngất trời

Ngày thơ ơi đã qua mất rồi
Còn niềm tin trong lòng vẫn nở hoa
Còn dìu nhau trong cơn mưa gió
Dìu nhau trong cơn giông bão
Dìu nhau dắt nhau vào đời.

Khi xa rời đất mẹ quê hương, mải mê vui bước thị thành hoa đèn ngập lối, ta như quên đi còn có một miền quê đã nuôi mình lớn lên suốt thời thơ ấu.

Một ngày nào về thăm đất mẹ
Đường về mưa bay giăng mắc lối đi
Còn tìm đâu xanh xanh hoa cỏ
Tìm đâu đêm đêm trăng tỏ
Tìm đâu tiếng ru vào nôi…

Chợt có “một ngày nào về thăm đất mẹ” với “đường về mưa bay giăng mắc lối đi” – ngày trở về có mưa giăng mắc, càng gợi thêm cho lòng người nỗi nhớ mênh mông về một thời kỷ niệm… Tìm đâu màu xanh xanh cỏ hoa ngày xưa quen thuộc trên đường ngày hai buổi đến trường, tìm đâu đêm đêm trăng tỏ có tiếng đùa vui của trẻ thơ khắp ngõ, tìm đâu tiếng ru của mẹ hiền…

Còn tìm đâu tìm đâu mái nhà
Còn tìm đâu ngôi trường cũ mến yêu
Còn tìm đâu mây buông tóc xõa
Tìm đâu em thơ nho nhỏ
Tìm đâu tuyết sương mẹ già…

Tìm đâu mái nhà xưa mái tranh vách đất đã thân thương gắn bó với ta suốt thời tuổi nhỏ. Tìm đâu mái trường cũ mến yêu ngói cũ tường rêu những ngày còn ê a học vần, vừa đi học vừa hái hoa bắt bướm. Tìm đâu mây buông tóc xõa trên cánh đồng thơm ngái cỏ rơm. Tìm đâu em thơ nho nhỏ mắt sáng lung linh bên hàng giậu. tìm đâu tóc mẹ già màu tuyết sương theo năm tháng… Một chuỗi câu hỏi tìm đâu nơi cảnh xưa tình cũ đã vật đổi sao dời, bể dâu theo thời gian vô tình nước chảy qua cầu.

Gió cuốn nước chảy lạnh lùng
Đường xưa muôn lối biết đi tìm đâu ngày thơ
Lặng nhìn mưa mưa rơi nức nở
Mây chẳng xây thành buồn dâng dâng lên ngất trời.

Thời gian như gió cuốn nước chảy lạnh lùng, trên muôn lối đường trần có lối nào dẫn về ngày xưa cho ta đi tìm một thuở ngày thơ. Mưa vẫn mưa mưa nước nở, trời âm u mây chẳng về xây thành cho buồn dâng lên ngất trời. “Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ”. Cảnh vật như buồn lây với tâm trạng của con người, không chỉ mưa thoáng qua thôi mà “mưa nức nở” không nguôi.

Ngày thơ ơi đã qua mất rồi
Còn niềm tin trong lòng vẫn nở hoa
Còn dìu nhau trong cơn mưa gió
Dìu nhau trong cơn giông bão
Dìu nhau dắt nhau vào đời.

Đã qua mất rồi thời tuổi thơ, tháng năm đẹp đẽ nhất của đời người, chỉ còn chăng là còn trong ngăn ký ức lưu giữ để hoài niệm. Từng kỷ niệm lưu dấu từ ngày tháng hoa bướm kia đã cho ta cần nhau, còn nhau với niềm tin trong lòng vẫn nở hoa, dù trời mưa gió, dù trời giông bão, ta vẫn dìu nhau dắt nhau vào đời với những bước chân như đã từng bên nhau ngày xưa.

Với những giai điệu buồn nhẹ nhàng, ca khúc Cuốn Theo Chiều Gió đã đưa người nghe về lại khung trời tuổi nhỏ của mình có màu “xanh xanh hoa cỏ” có “đêm đêm trăng tỏ”. Ngày thơ đã qua đi nhưng ký ức đẹp vẫn mãi còn, cho ta còn niềm tin yêu để dắt nhau bước trên mưa gió, giông bão của đường đời.

Trước năm 1975, ca khúc này nổi tiếng qua giọng hát của 2 nữ danh ca Thanh Thúy và Hoàng Oanh. Cho đến năm ngoái, ca sĩ Hoàng Oanh chọn hát lại bài này khi cô trình diễn trên chương trình Paris By Night diễn ra tại Singapore, đây có thể xem là lần “về thăm gần đất mẹ” nhất của cô kể từ khi ra đi sau năm 1975. Phần trình diễn của Hoàng Oanh đã tạo được nhiều cảm xúc nhất cho khán giả trong suốt chương trình. Mời bạn nghe lại ở bên dưới:

Bài: TRƯƠNG ĐÌNH TUẤN (nhacvangbolero.com)

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here