Ca khúc Nỗi Buồn Gác Trọ của nhạc sĩ Mạnh Phát, lời của nhạc sĩ Hoài Linh được sáng tác khoảng đầu năm 1960, nổi tiếng qua tiếng hát Phương Dung cả trước và sau năm 1975. Phương Dung đã hát bài này khi cô mới 16 tuổi (năm 1961), sau đó bài hát được đưa vào phim Saigon By Night năm 1962 của hãng phim Alpha (giám đốc Thái Thúc Nha). Từ đó ca khúc này nổi tiếng vang dội khắp miền Nam và làm nên tên tuổi ca sĩ Phương Dung, lúc đó mới 17 tuổi. Đến năm 1964, ca sĩ Phương Dung thu âm ca khúc này vào đĩa nhựa và bán rất chạy trên thị trường.
Nhắc đến nội dung ca khúc này, câu cuối của bài hát là: “Mỗi mùa tiễn đưa một người”, làm cho người nghe nhạc tưởng rằng người con trai trong bài hát này rất đa tình, có nhiều người yêu nên mỗi mùa tiễn một cô gái đi lấy chồng. Tuy nhiên sự thật không phải như vậy. Chúng ta hãy nghe chính ca sĩ Phương Dung kể về hoàn cảnh sáng tác của bài hát như sau:
Nhạc sĩ Mạnh Phát có quen biết một anh sinh viên nghèo, ở trọ trong một căn gác nhỏ. Mỗi mùa trôi qua, chàng sinh viên lại thấy một người thiếu nữ trong xóm trọ đi lấy chồng. Dù anh có thầm thương trộm nhớ cô gái nào thì tình cảm đó cũng không thành hoặc chưa kịp thổ lộ thì họ đã lên xe hoa. Nhạc sĩ Mạnh Phát thấu hiểu tâm trạng của chàng thanh niên đó nên tức cảnh sáng tác nên ca khúc Nỗi Buồn Gác Trọ…
Mời các bạn nghe lại ca khúc này qua tiếng hát Phương Dung thu âm trước năm 1975:
Gác lạnh về khuya cơn gió lùa
trăng gầy nghiêng bóng cài song thưa
nhớ ai mà ánh đèn hiu hắt
lá vàng nhè nhẹ đưa tưởng như bước lê hè phố
Có người con gái buông tóc thề
thu về e ấp chuyện vu quy
kết lên tà áo màu hoa cưới
gác trọ buồn đơn côi phố nhỏ vắng thêm một người
Bâng khuâng gác vắng khêu tim đèn đêm
nhớ nhung đi vào quên
sông sâu cố nhân ơi đi về đâu
gửi hồn chìm vào đôi mắt
ái ân chưa tròn để ngàn đời nhớ nhau
Phố nhỏ đường mưa trơn lối về
dâng sầu nhân thế đọng trên mi
có ai ngồi đếm mùa nhung nhớ
nỗi niềm đầy lại vơi
mỗi mùa tiễn đưa một người…
nhacvangbolero.com tổng hợp