“Trong Lần Tái Ngộ” là ca khúc đầu tiên của nhạc sĩ Trần Thiện Thanh sáng tác tại hải ngoại, ngay vừa khi ông được đặt chân lên xứ Hoa Kỳ vào tháng 3 năm 1993 và nhận được sự đón chào nồng nhiệt của những người bạn cũ, những đồng nghiệp và đồng hương trên xứ người.
Click để nghe Nhật Trường hát Trong Lần Tái Ngộ
Nhật Trường Trần Thiện Thanh là tên tuổi sáng chói của dòng nhạc vàng miền Nam trước 1975. Tuy nhiên sau 1975, ông có số phận lận đận, phải bị tù cải tạo, sau đó vượt biên không thành và bị giam 1 thời gian ở Long Xuyên trước khi được thả năm 1978. Từ đó ông sống khá âm thầm, thường theo đoàn ca nhạc hát chui ở các xã, huyện nhỏ vùng nông thôn để kiếm tiền nuôi gia đình với 4 người con nhỏ.
Năm 1993, Nhật Trường rất vui mừng khi đặt chân lên được xứ Hoa Kỳ vào ngày 30/3/1993. Tại nơi có sinh hoạt văn nghệ tự do và phong phú, gặp lại đồng nghiệp và khán giả, ông nuôi hy vọng tìm lại được vinh quang ngày cũ. Tuy nhiên số phận không may lại đeo bám khi ông bị rắc rối về vấn đề nhập cư, không được cấp thẻ xanh nên khó khăn trong việc di chuyển, đi lại để diễn show như nhiều đồng nghiệp khác.
Nhưng đó là chuyện của sau đó. Vào năm 1993, ca khúc Trong Lần Tái Ngộ đã thể hiện được sự vui mừng, xen lẫn niềm tiếc nuối của Nhật Trường trong 18 năm bị phí hoài:
Tôi xin gởi về anh lời mừng tái ngộ
Mười mấy năm qua mà ngỡ như giấc chiêm bao
Ôi giấc chiêm bao, lặng lẽ từng cơn tiếc, cơn đau
Ôi giấc chiêm bao, chập chùng đại dương nhớ thương nhau
Tôi xin gởi về em lời mừng tái ngộ
Con mắt xưa em cười giờ in dấu chân chim
Tôi tóc xanh đã bồi hồi sợi tơ trắng sương đêm
Em có nghe trong lòng mình một ray rứt không tên?
Đó là lời chào, cũng như lời tri ân của nhạc sĩ đến những người bạn bè, người anh em trên xứ người. Từ 1975 đến 1993 là 18 năm sống lặng lẽ, tiếc nuối và đau đớn. 18 năm trôi qua, giờ nhìn lại như là một giấc chiêm bao quá dài. Nhìn lại, thấy mắt em cười đã in dấu chân chim, còn tóc mình cũng đã bạc trắng sương đêm. 18 năm phí hoài tuổi trẻ cũng để lại niềm ray rứt khôn nguôi.
Gặp lại nhau trên xứ người ngập hoa vàng
Những cánh hoa màu vàng của ngày đầu yêu đương
Ấp úng mãi thôi buổi hẹn xưa trong chiều hồng
Cũng những cánh hoa màu vàng, nhận rồi cho lại cho nhau
Gặp trên con phố giàu rực ánh đèn,
Cơn gió núi xa lạ nào còn làm chạnh lòng không em?
Có vẫn như xưa, hẹn hò nhau tuổi học trò
Bàn tay tìm bàn tay, mà ngẩn ngơ, rồi ngẩn ngơ
Thân thương lời trao nhau mừng ngày tái ngộ,
Một thoáng nhớ nhung điệu hò, giờ xa quá quê xưa,
Ôi đã lâu, những giọt lệ cạn khô lắng trong tôi
Ôi phút giây tái ngộ lạ lùng mưa cứ tuôn rơi….
Giờ gặp lại trên xứ người, tuy vui mừng nhưng cũng nghẹn ngào và xót xa chạnh nhớ về quê hương nay đã xa nghìn trùng. Những giọt lệ đã lâu đã cạn khô sau những phong ba bão tố của cuộc đời, nay lại tuôn rơi lạ lùng khi được tái ngộ cùng những người đã cùng nhau tạo nên một thời vàng son xưa cũ.
Đông Kha
Nguồn: nhacvangbolero.com