Bên cạnh Đón Xuân Này Nhớ Xuân Xưa thì Tôi Chưa Có Mùa Xuân là 1 trong 2 ca khúc xuân nổi tiếng của nhạc sĩ Châu Kỳ mà những ai yêu nhạc vàng đều đã từng nghe qua nhiều lần:
Đợi hai ba năm nữa,
quê mình thôi khói lửa, mời xuân đến với tôi,
giờ này còn nổi trôi, riêng tôi xin từ chối
mà xuân chán gì nơi,
Nàng xuân chán gì nơi,
xuân là của muôn người,
Mặc tình xuân lả lơi,
xuân chẳng phải riêng ai,
xuân đi rồi xuân đến,
ngại rằng xuân kém tươi.
Hơn 60 năm trước đây, khi sáng tác ca khúc này, nhạc sĩ Châu Kỳ đã hẹn với mùa xuân rằng sau 2,3 năm nữa thì hãy đến. Tuy nhiên, với nhiều người thì có lẽ mốc thời gian đó đã bị lùi vô hạn định.
Click để nghe Chế Linh hát trước 1975
Xuân đi rồi xuân đến đã bao nhiêu lần, nhưng đối với những người đã trót sinh ra trong thời ly loạn thì vẫn chưa có mùa xuân vì quê hương đang còn chìm trong khói lửa binh, thân chinh nhân còn nổi trôi khắp miền biên địa, nên mỗi lần mùa xuân đến chỉ làm cho lòng càng buồn thêm. Đón xuân về nhưng vẫn không vui, chỉ mong đến mai đây non nước thanh bình thì mùa xuân mới thật sự đã về trong niềm hy vọng mong chờ.
Mùa xuân là của muôn người và muôn nơi, xuân đem niềm lạc quan yêu đời đến cho lòng người, nhưng riêng lòng người lính trẻ “xin từ chối” niềm vui xuân về. Đó là tâm trạng của một người chưa có mùa xuân, vì tâm trạng đang đau buồn khi quê hương còn lửa khói…
Tâm trạng còn chạnh lòng với non nước nên mặc tình xuân đến rồi xuân đi, mặc xuân về ngàn sắc hoa tươi thắm. Tâm tình vẫn thờ ơ dẫu ngoài kia vạn vật nơi nơi đang tưng bừng chào đón mùa xuân, dẫu tình xuân lả lơi bướm hoa rộn rã, lòng người vẫn thờ ơ với cảnh vật bên ngoài.
Hai mươi mấy tuổi đời, ai đón ai mời,
Tôi chưa muốn trao lời
Bản đàn xuân lả lơi, tơ lòng đang rối,
xuân đến thêm buồn thôi,
Hai mươi mấy xuân rồi,
Tôi vẫn đi hoài nghe như vắng tiếng cười,
chạnh vì non nước tôi đang còn lửa khói, ôi xót xa đầy vơi.
Click để nghe Giang Tử hát
Bước chinh nhân còn nặng tình với quê nhà nên trái tim chưa mở để đón nhận thương yêu nào nào. Mặc cho bản đàn xuân lơi lả, mặc cho ai đón ai mời, lòng trai vẫn chưa vướng bận đến tình riêng. Chưa có người yêu thương thì cũng có nghĩa là càng chưa thể có mùa xuân trong đời. Mỗi lần xuân đến chỉ thêm buồn rối rắm tơ lòng mà thôi.
Hai mấy tuổi đời vẫn thiếu vắng mùa xuân khi quê hương đang còn lửa khói, luôn xót xa mang trong lòng nỗi buồn chinh chιến, luôn ước mơ về ngày mai thanh bình về trên đất mẹ. Bao mùa xuân thiếu vắng tiếng cười, người trai mỏi mòn mơ đến mùa xuân thái hòa đem yên bình hạnh phúc đến cho nơi nơi.
Đợi hai ba năm nữa,
quê mình thôi khói lửa,
Mời xuân đến với tôi,
Giờ còn nặng hai vai,
Thân chinh nhân hồ hải,
hỏi xuân có gì vui,
Hỏi xuân có gì vui,
xuân làm dáng cho đời,
Đẹp lòng giây phút thôi,
Ôi đất nước hai nơi,
Xuân đi làm sao tới,
dặm dài xin chớ lui.
Ước mơ và hy vọng về một ngày mai quê hương thôi khói lửa thì mùa xuân mới trọn vẹn niềm vui chung của đất nước. Bây giờ nỗi buồn chιến chinh còn đó thì muôn triệu người vẫn chưa thể có mùa xuân ở trong lòng.
Xuân về tô điểm hương sắc cho đời nhưng hỏi xuân có gì vui khi đất nước còn hai nơi chia cách. Bài hát trải đầy tâm sự buồn khi xuân về của chàng trai đang nặng nợ sông hồ, xót xa đầy vơi vì quê hương còn chưa có mùa xuân thanh bình thì trong lòng người chưa có mùa xuân.
Bản quyền bài viết của nhacvangbolero.com